“Đi phượt” đúng nghĩa là như thế nào?
Trước tiên phải đính chính lại một chút là phượt không phải là trào lưu của những kẻ ích kỷ ham hưởng thụ.
Nói như vậy là không đúng vì có rất nhiều phượt thủ họ có công việc ổn định với mức thu nhập khá tốt nếu không muốn nói là cao, thứ hai là rất nhiều nhóm phượt đi không chỉ là ngắm cảnh, khám phá vùng đất mới, tìm hiểu văn hóa địa phương…bla..bla.. mà còn kết hợp đi quyên góp ủng hộ trẻ em nghèo vùng cao và hải đảo. Chính vì thế không thể nói phượt là trào lưu của những kẻ ích kỷ.
Tuy nhiên, cũng có rất nhiều những trường hợp đi vì trao lưu do thấy bạn bè đi cũng đi, đi 1 hoặc 2 lần cho biết thế nào là phượt. Do là đi lần đầu nên có rấtnhiều bạn ý thức khi đi trên đường không được tốt, rồi có những bạn vô tư chạy nhảy dẫm vào cây cối của người dân, vứt rác bừa bãi. Thực tế có một số bạn như vậy, nhưng chỉ là một số thôi nên không thể nói tất cả những người phuot đều như thế.
Phượt thủ đích thực thì khác, họ “xách balo lên và đi”.Nhiều người nghĩ họ đi như thế là đi liều.
Nhưng thực thế có phải như vậy? có phải trong balo của họ chỉ bao gồm quần áo và tư trang cá nhân cộng thêm một số tiền nhất định? Không phải, những phượt thủ kỳ cực và chân chính trong balo của họ là cẩm nang sống, là kiến thức và quy tắc đi mà không có bất kỳ cuốn sách nào có thể dạy họ hết được, điều đó do chính bản thân họ đúc rút ra sau những chuyến đi, những điều họ học hỏi được ở mỗi điểm đến, những con người họ giao tiếp. Sau mỗi chuyến đi không ít thì nhiều họ đều thu về cho mình những kiến thức, nhỏ nhỏ là các sửa chữa xe khi hỏng, dựng lều, nhóm lửa… Lớn hơn chút nữa là những kỹ năng mềm trong giao tiếp và đối nhân xử thế…
Phượt là đi, đi để khám phá đi để trải nghiệm và cảm nhận chứ không phải đi để “phá đám”. Phá đám tức là sao, tức là không tuân thủ quy định của đoàn, không tuần tuân thủ quy tắc tham gia giao thông, phóng nhanh vượt ẩu, để lại những hình ảnh không đẹp như dẫm nát cây cối của người dân, xả rác bừa bãi…
Đi phượt đúng nghĩa là đặt sự an toàn của bản thân, những người xung quanh, chấp hành quy tắc của nhóm, quy định về tham gia giao thông, quy định của chính quyền địa phương nơi đến và bảo vệ môi trường thiên nhiên lên hàng đầu. Tôn chỉ là chỉ để lại những dấu chân trên mỗi con đường và mang về những bức ảnh, kỷ niệm đẹp, những điều thú vị học sau mỗi chuyến đi.
*Bài viết dựa trên những suy nghĩ của cá nhân tác giả*
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét